Mẫu nude “tàng hình” siêu ảo
Thoạt nhìn, người xem sẽ lầm tưởng đó đơn thuần chỉ là một tờ giấy dán.
Những người mẫu nude như “tàng hình” ẩn thân vào những bức tranh. Đó là nhờ vào tài năng và trí sáng tạo độc đáo của nữ họa sỹ Emma Hack.
Bà có khả năng biến những người mẫu thành những người tàng hình trong tranh.
Đó là một chiêu thức đánh lừa thị giác rất độc đáo.
Bà cần rất nhiều thời gian, có khi là hơn 20 tiếng đồng hồ, để hoàn thành một tác phẩm đưa mẫu nude ẩn thân vào những tờ giấy dán tường.
Thoạt nhìn, người xem sẽ lầm tưởng đó đơn thuần chỉ là một tờ giấy dán.
Nhưng kỳ thực nếu nhìn kỹ bạn sẽ thấy hình ảnh người mẫu nude được bodypainting (sơn người).
Việc làm này luôn đòi hỏi thời gian, độ tỉ mỉ và óc sáng tạo.
Những tấm hình siêu ảo này được chụp lại sau một quá trình tác nghiệp tốn nhiều công sức.
Sau khi dán một tấm giấy dán tường, nữ họa sỹ Emma Hack bắt đầu bắt tay vào khâu vẽ lên người mẫu nude.
Những mẫu nữ khỏa thân được tô vẽ những khoảng màu giống như chi tiết trong tờ giấy dán tường.
Tất cả những chi tiết trên cơ thể mẫu nude đều phải được “cải trang” sao cho giống phông nền nhất.
Emma Hack chính là người đã thực hiện phần ý tưởng nghệ thuật cho MV “Somebody That I Used To Know” (2011) của nam ca sĩ Gotye.
Bà là một trong những nghệ sỹ theo trường phái body painting siêu đẳng trên thế giới.
Những phông nền bà chọn cũng rất đa dạng.
Có khi lấy ý tưởng từ pháo đài, thiên nhiên, động vật…
Có khi lại lấy cảm hứng từ những chiếc quạt giấy.
Emma Hack còn tạo nên một “chiếc xe” từ 17 mẫu nam và nữ khỏa thân.
Emma đã sử dụng một lớp sơn make-up để tạo ra cái nhìn tổng thể ban đầu.
Bà tỉ mỉ trong chi tiết “bánh xe” hợp kim và “biển số xe” để khiến nó trở nên sống động như thật. 5 mẫu nữ và 12 người đàn ông được sơn lên người và tạo vị trí giống như một chiếc xe.
Trong tác phẩm đặc biệt này, bà phải vẽ lên hai người mẫu sao cho hoàn toàn giống hệt nhau để khi họ đứng đối diện nhau sẽ tạo thành hình ảnh đối xứng.
Emma Hack đã có kinh nghiệm hơn 20 năm trong nghề. Ban đầu bà kiếm sống từ việc vẽ quảng cáo cho các sự kiện, triển lãm. Sau đó, bà tự mày mò để trở thành một nghệ sỹ tạo hình.
Ý tưởng “ngụy trang” đến với bà vào năm 2005 khi bà nhìn thấy hình nền được thiết kế bởi Florence Broadhurst.
Kể từ đó bà đã hăng say trong công việc và sản xuất ra 29 mẫu thiết kế tốn từ 19 đến 20 tiếng đồng hồ.